Thành công tốt đẹp, tôi đã tạo ra những tiếng cười rôm rả.Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin.Tiếp theo, tưởng tượng rằng bạn đang đứng trước khán giả và bắt đầu nói.Ngay khi Jeanette MacDonald đứng lên hát ca khúc đầu tiên thì bỗng nhiên người ta nghe thấy tiếng cười khằng khặc của Benny.Khi thấy được điều đó, ngay lập tức tôi có thể lái câu chuyện về quá khứ.Thế là gần cuối chương trình, khi tôi nói lấp lửng về vấn đề này thì đùng một cái, Perrot nói rằng ông ta sẽ ra tranh cử tổng thống nếu được bỏ phiếu trên khắp 50 bang.Tôi nghĩ rằng việc trò chuyện cũng giống như chơi golf, như lái xe hay làm chủ một cửa hàng.Sao thầy không làm nhiều hơn thế, thưa thầy? Với một cuộc điện thoại không liên lạc được thầy đã ra chỉ thị cho cả trường làm lễ tưởng niệm Gilbert.Câu chuyện sẽ được tiếp nối sống động hơn.Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa.
