Thời Hán Nguyên Đế sủng ái hoạn quan Thạch Hiển, phong cho làm Trung thư lệnh quyết định tất cả các việc lớn nhỏ trong triều đình.Khi gặp tình huống như thế nhiều người thích chứng tỏ mình giỏi hơn người khác.Nhưng đáng tiếc, trong nhiễu trường hợp có những người xảo biện khiến cho người khác khó lòng phản kích dù rằng biết rõ là nguỵ biện.Như thế đã chín muồi để bước vào giai đoạn thứ tư.Anh ta bèn ám thị chủ hiệu: “Xin lỗi, xin ngài cho tôi biết khởi tố hành vi xâm phạm quyền lợi người khác của con ruồi như thế nào?" Bấy giờ chủ hiệu mới ý thức sai sót của mình bèn đổi bát canh khác và xin lỗi: "Anh là khách quí nhất của chúng tôi".Vốn tôi tưởng bài thơ của Elsenlit lấy từ trong một cuộn sách của tôi, nay tôi xem lại bài thơ vẫn còn trong cuộn sách đó".- Phùng má, trợn mắt, đập bàn, dí mũi khiến cho người ta nổi giận.Hai bà đều gật đầu tán thành.Vì vậy, ông Phùng bèn nói một câu hài hước: “ Gọi con anh xuống quả đất đi!".Mạnh Thường quân rất không vui.