Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi.Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội.Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng.Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên.Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi.Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành.Tất cả mãi mãi là tất cả.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Đều muốn mở mang, muốn tìm đến cái chân-thiện-mỹ hiểu theo nghĩa khoáng đạt.
