Ông lại gần họ, đưa cho mỗi người một điếu xì gà rồi nói: "Xin anh em vui lòng ra ngoài kia hút".Tôi biết bạn nghĩ gì khi đọc đầu đề chương này.Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?"."Mới rồi, tôi mời vài người bạn lại dùng bữa trưa với tôi.Chính là văn sĩ Anh Charles Dickens.Sở dĩ chúng ta quên tên người, phần nhiều là vì chúng ta không chịu mất công, mất thì giờ chép lại, lặp lại cho nó in vào trong đầu óc chúng ta.Bây giờ, gặp người coi thang máy, người giữ cửa, người bán giấy xe, gặp ai tôi cũng chào hoặc mỉm cười.Làm được như vậy, thì người trong bốn bể sẽ là bạn của ta.Tối, nó ngủ trên một gác thượng ghê tởm, sát mái nhà, cùng với bọn du côn cặn bã của thành Luân Đôn.Hãng chúng tôi cũng có thể lầm lộn được lắm.
