Được nói chuyện, được trao đổi.Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn.Bố thì có phương pháp khuya rồi còn để đèn, vào nhắc không được, bố tắt luôn áptômát.Sức khỏe phải tự mình giữ.Đủ năng lực không? Và dám không? Nếu định sửa chữa, khuyên răn cho bức tranh phản ánh chính nó.Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ.Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết.Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận.Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.Để sống cho xong đời.