Nhưng cái chính là hai đứa phải tự biết liệu… O.Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo.Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì.Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân.Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không.Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình.Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này.Về danh tiếng và giá trị.