Đối diện với bà già và cái thùng rác là những bồn hoa cỏ tươi tắn, nõn nà.Lá rơi trên đùi em cũng sực nức hương buồn.Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.Sống là gì nếu không biết chịu đựng nhau.Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu.Vậy ra là tại những lần như thế này.Nó lí giải cho cảm giác còn háo hức đi một chặng đường hơn chục cây số để chạy nhảy một chút, uống nước, thi thoảng ăn thịt chó, rồi về.Không hẳn vì đó là cảm giác của kẻ cô đơn ít tiếp xúc.Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng.
