Mọi sự bám víu say nghiện đều như thế cả.Làm thế nào chúng ta có thể giải trừ được tiêu cực như ông đề nghị?Nếu bạn không bao giờ có thể chấp nhận cái đang là, dĩ nhiên bạn cũng không thể chấp nhận bất kỳ ai theo cách họ đang sống.Có sự khác biệt giữa hạnh phúc và sự an lạc thanh thản nội tại không?Mặc dù một kinh nghiệm như thế có thể rất mê hoặc và có thể giúp bạn thoáng thấy trạng thái giải thoát khỏi hình tướng vật chất, nhưng sau cùng bạn sẽ luôn luôn phải quay trở lại thân xác, vốn là nơi mà việc chuyển hóa cốt yếu diễn ra.Thời gian chẳng quí giá chút nào, bởi vì nó chỉ là ảo tưởng.Đây là hiện tượng thường thấy.Khi bạn tạo ra một vấn đề, bạn cũng gây ra đau khổ.Đó là sự tìm thấy bản tính chân thật của bạn, cái bản tính vượt khỏi hình danh sắc tướng bên ngoài của bạn.Nó là sự sống trong trạng thái vô phân biệt trước khi phân chia manh múng thành thế giới thiên sai vạn biệt.
