Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi.Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó.Cái giấc mơ của mình không mất.Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì.Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn.Uống là cháu nôn ra đấy ạ.Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê.Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để.
