Bạn chẳng có lợi gì trong cả hai trường hợp đó.Cơ thể nội tại có tính phi thời gian.Tất cả các chức năng căn bản của thân xác chúng ta – khoái lạc, khổ đau, hô hấp, ăn uống, đại tiểu tiện, ngủ, thôi thúc kết đôi và sinh sản, và dĩ nhiên cả sinh và tử nữa – đều chẳng khác gì chúng.Ở bình diện tư duy, phản kháng là một hình thức phán xét.Sau đó, chúng tiếp tục thanh thản bơi như thể trận đánh chưa hề xảy ra vậy.Thời gian và đau khổ không thể tách rời nhau được.Hãy bắt đầu lắng nghe tiếng nói trong đầu bạn thường xuyên hơn.Nếu bạn tỉnh thức, tức là hiện trú toàn triệt ở cái Bây giờ, tất cả mọi tiêu cực sẽ tan biến đi gần như tức thì.Cơ thể đang liên tục tiếp nhận thông điệp gì từ tự ngã, từ cái tôi do tâm trí giả lập này? Thông điệp ấy là: Nguy hiểm, tôi đang bị đe dọa.Còn người kia thì đào móng thật sâu, cho đến khi gặp lớp đá mới xây nhà, nên ngôi nhà của anh ta không bị lũ lụt cuốn trôi đi.
